PHÉP LẠ LỘ ĐỨC
Cách đây vào khoảng 9 hay 10 năm, vào một cuối tuần tôi đang làm toà Đức Mẹ để chuẩn bị cho Ngày Thánh Mẫu của Cộng Đoàn Costa Mesa thuộc Giáo Phận Orange Miến Nam California tổ chức vào đầu tháng Mười mỗi năm để kỷ niệm ngày Đức Mẹ hiện ra lần cuối tại Fatima, th́ có chị Phước, chuyên viên cắm hoa của Cộng Đoàn đến thăm và hỏi tôi:
- Năm nay anh Thịnh muốn trang trí hoa như thế nào cho Ngày Thánh Mẫu để em đi order hoa? (Tôi là Trưởng Ban Khánh Tiết suốt 17 năm, chuyên lo trang trí Cung Thanh cho các ngày đại Lễ) - Năm nay tôi định sẽ bớt một số b́nh hoa không cần thiết để tiết kiệm quỹ Đức Mẹ, v́ chi tiêu cho tiền hoa cũng quá tốn kém cho Ngày Thánh Mẫu. - Anh khỏi lo, v́ năm nay đă có một mạnh thường quân hứa đóng góp tiền hoa dù bất cứ giá nào.
Tôi ngạc nhiên hỏi: - Mạnh thường quân nào mà ngon vậy chị? - Bí mật quân sự. Chị Phước trả lời. Cha giảng pḥng sẽ đưa chuyện này ra chia sẻ trong Ngày Thánh Mẫu cho cả Cộng Đoàn nghe. Tôi ṭ ṃ và năn nỉ chị Phước: - Chị có thể bật mí cho tôi nghe một tí câu chuyện của người đó được không? - Không được. Đă bảo là bí mật mà!- Chị biết tôi quá mà. Tôi không bật mí cho ai biết đâu. Tôi hứa đấy.
Bao nhiêu năm làm việc với nhau trong Cộng Đoàn chị Phước rất hiểu tính của tôi. Chị tin tưởng và kể cho tôi nghe câu chuyện như sau: Em không nhớ tên của hai anh em này nhưng tạm gọi Dũng tên người anh, và Hùng tên người em trai.
Anh chị Dũng có một đứa cháu trai đă 16 tuổi mà chưa nói được một tiếng nào dù là tiếng “ba” hay “mẹ”, nhưng ai nói ǵ cháu nghe và hiểu hết.
Chị Hùng, em dâu của anh Dũng, sau khi sanh đứa con đầu ḷng th́ bị băng huyết và kéo dài suốt mấy năm liền, chữa trị mà không khỏi bệnh. Cả hai anh em hết ḷng cầu nguyện xin Chúa và Đức Mẹ đoái thương ban cho cháu trai nói được và cho chị Hùng được khỏi bệnh. Nhưng có lẽ giờ Chúa chưa đến và Chúa muốn thử thách đức tin của hai anh em Hùng Dũng lớn cỡ nào. Một hôm anh chị Dũng nghĩ ngợi có lẽ “bụt nhà không thiêng”, nên cương quyết làm một chuyến đi viếng Đức Mẹ Lộ Đức (Pháp) để cầu xin Người dũ ḷng thương. Hai vợ chồng anh Dũng và đứa con 16 tuổi lên đường đi hành hương. C̣n vợ chồng anh chị Hùng v́ lư do sức khoẻ ở nhà hiệp thông cùng với anh chị ḿnh.
Trong một tuần ở Lộ Đức anh chị Dũng và con trai cầu nguyện và tham gia tất cả các sinh hoạt ban tổ chức như lănh Bí-tích Hoà Giải, tham dự Thánh lễ, rước kiệu Thánh Thể buổi sáng và kiệu Đức Mẹ buổi tối, tắm nước suối và uống cả nước suối Đức Mẹ để hầu mong được Đức Mẹ đoái thương nhậm lời ban cho đứa con trai nói được và em dâu mau lành bệnh. Anh chị luôn luôn có mặt tại Hang Đá Đức Mẹ để cầu nguyện. Bảy ngày qua đi thật quá nhanh. Đă đến lúc phải từ giă Đức Mẹ để lên xe lửa trở lại Paris trước khi lên đường về Mỹ. Anh chị cảm thấy thất vọng, v́ không thấy một dấu hiệu nào chứng tỏ là Mẹ đă nhậm lời. Nghĩ đến bao nhiêu cặp nạng của bệnh nhân để lại và treo trên sườn núi mà nghĩ thầm “sao các bệnh nhân đó có phúc quá nhỉ?” Hay tại ḿnh c̣n nhiều tội lỗi quá nên chưa được Mẹ thương ban? Xe lửa đă chạy được một quăng đường rồi, hai vợ chồng thỉnh thoảng lại nh́n nhau không nói một câu. Nhưng trong mỗi người, họ đang âm thầm cầu nguyện riêng, dù tuyệt vọng nhưng vẫn tin tưởng Mẹ sẽ không phụ ḷng. Chị Dũng nhớ đến một bài hát về Đức Mẹ, trong đó có câu: “Mẹ nguồn cậy trông chưa thấy ai xin Mẹ về không…” mặt chị tươi lên v́ tin tưởng nơi Đức Mẹ. Anh Dũng thấy mặt vợ tươi tỉnh th́ cũng nhếch mép cười. Bổng dưng thằng con trai 16 tuổi đang măi mê nh́n qua cửa sổ thét lên: “ba mẹ ơi cánh đồng đẹp quá ḱa!” Bố mẹ bất ngờ nghe con nói được chồm tới ôm con vui mừng tột độ với hai hàng nước mắt cảm động tuôn trào và cảm tạ Đức Mẹ rối rít. Hành khách ngồi bên cạnh không hiểu chuyện ǵ xẩy ra cho gia đ́nh VN này với bộ mặt vừa khóc vừa vui mừng. Anh Dũng mừng quá và nghĩ tới gia đ́nh đứa em ở nhà, anh vội gọi về Mỹ qua điện thoại lưu động của anh để báo cho hai người em biết là Đức Mẹ đă làm phép lạ cho cháu nói được rồi. Bên kia đầu giây đứa em trai cũng báo cho anh chị biết rằng vợ ḿnh cũng hết đau rồi và đi đứng được b́nh thường rồi…Ôi! Nỗi vui nào tả xiết cho cùng! Kẻ đi hành hương người ở nhà đều được Mẹ ban ơn lành bệnh. Đúng là Phép Lạ Đức Mẹ.
Tôi nghe chị Phước kể mà nổi da gà và cũng không cầm được nước mắt vui mừng. Diễm phúc thay cho hai gia đ́nh anh Dũng và Hùng!
Đúng như chị Phước nói, ngày bế mạc Ngày Thánh Mẫu cha giảng pḥng cũng chia sẻ cho cả Cộng Đoàn nghe và cha cũng đă mời 2 gia đ́nh anh Dũng và Hùng đứng lên để cha giới thiệu cho cả công đoàn dân Chúa để chia sẻ niềm vui với hai gia đ́nh đă được Đức Mẹ chữa khỏi bệnh. Một tràng vỗ tay rất nồng nhiệt của Cộng Đoàn Dân Chúa nói lên lời cảm tạ Đức Mẹ và chia vui với hai gia đ́nh được diễm phúc nhất trong Cộng Đoàn.
Tuần thứ III Mùa Chay 2007
Nguyễn Văn Thịnh |