TÔI ĐI TÁN GÁI !

     

 

« Chuyện diễu của Phan T́nh »

 

 

Nhân dịp cuối năm con heo đầu năm con chuột gần kể, tôi xin kể tặng hầu các bạn trẻ một kỷ niệm vui và cũng là kinh nghiệm của tôi khi c̣n trẻ tuổi. Đó là chuyện tôi đi… tán gái !!!

 

Chuyện đi tán gái th́ cậu trai mới lớn nào cũng đều… vương phải, và mỗi cậu đều có những cách riêng. Có cậu th́ giỏi giang lắm tài, miệng mồm ăn nói lẻm bẻm trơn tru cứ như có… bôi trơn ! Thân vóc th́ cao lớn đẹp trai, lại có tài đàn ca xướng hát số một, lại là con nhà giàu sang học giỏi bằng cấp cao, nên gồm đủ yếu tố cho các cô cứ lăn vào đ̣i yêu, đ̣i... say đắm, đở phải tốn công tốn …của tán tỉnh. Riêng tôi, trời không cho được mấy cái may mắn đó nên thật là chật vật khi phải t́m cho ḿnh một cô mà thương mà mến mà…hun hít ! do đó tôi phải nghỉ cách tạo cho ḿnh một…hướng đi riêng. Nói là hướng đi riêng, chứ thật ra th́ nó đă cũ mèm đi mấy mươi đời rồi.

 

Cái phương pháp của tôi áp dụng đây là cái phương pháp Khổ Nhục Kế !!!

 

Ấy, khoan cái đă rồi hẵng vội cười ! Các bạn đừng cho cái phương pháp của tôi làm…hạ phẩm gía đứng nam nhi, làm nhục lũ con trai.

 

Ở đời nếu muốn đạt được một mục đích nào đó th́ bắt buộc chúng ta phải lệ thuộc vào cái phương tiện, có phương tiện th́ mới…chiến thắng và dẫn đến đạt mục đích được. Thí dụ như khi ta muốn đi đến một địa phương nào đó, th́ cái phương tiện hạng bét là…cặp ǵo, khá hơn một chút th́ xe trâu, xe ḅ, xe ngựa. Khá lên th́ có xe đạp, xe gắn máy, xe hơi và lên nữa th́ có trực thăng, máy bay, hỏa tiển…nghĩa là bắt buộc phải có một cái phương tiện để dẫn đến chiếm cứ mục đích. Th́ dù là xe trâu, xe ḅ , máy bay tàu lặn đều qúy cả, v́ tất cả mọi thứ đó không phải là mục đích mà chỉ là phương tiện, do đó mọi phương tiện để đạt được mục đích đều đáng được…tôn vinh cả !!! Cũng như cái phương pháp Khổ Nhục Kế của ta đưa ra để… tán được vợ th́ nó vẫn là một phương pháp…cao qúy như thường !!!

 

Ta xin suy rộng ra một chút xem các bạn nghỉ ta nói có đúng không nhé.

 

Như các nhà tu hành, mục đích của họ là được giải thoát ra khỏi cái ṿng luân hồi nghiệp chướng, để t́m về Tây Phương Cực Lạc thành Phật thành Bồ Tát, hoặc lên Thiên Đàng thành Đại Thánh, tiểu Thánh, th́ ta xin nói trước cho các bạn biết là cái phương tiện của họ để chiếm cứ mục đích nó gian truân khổ ải lắm. Họ sẽ từ bỏ tất cả, không nhà cửa của cải, không vợ con, không dám ăn ngon mặc đẹp, rượu chè cờ bạc không đụng đến, tóc tai không dám để dài mà chải chuốt mà xức dầu thơm ! Rồi lại c̣n phải : Ai đánh con bên má phải th́ ch́a luôn má trái cho chúng phết thêm cái nữa ! Ai kiện lấy cái áo ngoài của con th́ cởi phăng cả áo lót mà nộp cho nó. Cũng chưa xong, lại c̣n phải thức khuya dậy sớm tụng kinh lần hạt rất là mất…giấc ngủ !

 

Nhưng theo ta nghỉ, v́ cái chuyện ham muốn linh hồn được giải thoát…nhỏ nhặt đó mà các đứng tu hành phải hy sinh chấp nhận cái phương pháp « vô sản mạt hạng » th́ huống chi cái chuyện lớn lao là …tán vợ ! mà chúng ta lại không chịu chấp nhận cái Khổ Nhục Kế kia sao chứ ?

 

Ta hơi dài ḍng rào đón làm mất th́ giờ của các bạn. Ta xin đi thẳng vào vấn đề liền tút xuưt.

 

Năm ấy ta vừa đúng 18 tuổi, cái tuổi mà thi sĩ Đinh Hùng gọi là :

 

Làm học tṛ nhưng sách chả cầm tay. Có tâm sự đi nói cùng cây cỏ !

 

Ta th́ không dại ǵ mất công đi nói chuyện với…thảo mộc, mà chỉ muốn nh́n…người đẹp thôi. Nên chi có lắm lúc ta đứng ngẫn ra rất là…thất thần trước giai nhân đến muỗi đốt cũng chả thiết găi, chả biết là muỗi đốt ở chổ nào ! Là v́ ta đang bận…yêu, bận… say đắm đấy mà !

 

Chao ôi ! Yêu có ông trời cứu. Yêu có ông trời khoá được chân. Ta lại đi hoài trên phố ấy. Có người con gái tóc đương xanh. « N.B. »

 

Nàng…đẹp lắm ! Cái này th́ dỉ nhiên rồi,chả lẽ ta lại phí công đi tán…con sứt môi à !!!

 

Lúc ấy, dưới mắt và trong…tâm hồn ta nàng đẹp vô cùng. Chỉ cần nh́n suối tóc óng mướt buông lơi ôm gọn bờ vai tràn trề nhựa sống là trái tim ta đă run rẩy kịch liệt tưởng chừng như gần rơi ra khỏi lồng ngực, tâm hồn ta th́ chới với lung lay suưt bay bổng vào từng không. Ta điêu đứng mê muội tới cái độ này th́ các bạn biết là nàng đẹp đến cở nào rồi chứ ? Do đó mà ta phải :

 

Chàng qua chiều ấy, qua chiều khác. Đếm măi bâng quơ những dấu giày …

 

Rồi ta bám theo nàng sát nút. Nàng là con gái nhà lành, mà ta th́ như đă nói ở phần trên là…thể h́nh không được thuận lợi cho sự…tán gái nên đành câm nín mà theo sau… chân người ngọc ! V́ là con gái nhà lành nên nàng luôn :

 

 Đi th́ cúi mặt xuống đất. Về th́ cất mặt lên trời,

 

Mà chả thèm nh́n nhỏi ǵ đến ta đang thẻo thèo theo sau lưng

 

Rồi đến một hôm ông trời cũng nh́n lại cho ta. Nàng làm rơi cái khăn tay « phải là khăn tay mới đẹp, mới ư nghĩa, rơi thứ khác là vứt đi » Ta vội chạy lại nhặt cái khăn tay, rất…cung kính nâng lên tận mày trao trả lại cho nàng. Ta diển xuất… đẹp qúa và rất lản mạn t́nh tứ không chê vào đâu được !!! Ta tin chắc thế nào cũng được nàng ban cho tiếng cám ơn, c̣n không, th́ chí ít ra cũng nhận được cái cười mĩm, để ḷng ta được mát như cơn mưa rào trên miền sa mạc tít tận mù khơi bên trời Châu Phi !

 

Nhưng nào ngờ mắt xanh chả thèm nh́n nhỏi ǵ đến ta cả, lại c̣n…bạc bẻo phun ra một tiếng :

 

-Xi !!!

 

Tiếng xi của nàng phát ra tựa như người ta đang xi bébé pi pi ấy !!! làm ta nản qúa chỉ muốn bỏ cuộc, nhưng v́ lỡ yêu em đậm qúa mà ta đành ngậm bồ ḥn làm ngọt, tiếp tục bước theo nàng cứ như :

 

Em như miếng thịt trôi sông. Anh như con chó chạy rông trên bờ !!!

 

Thấy ta cứ bám theo nàng măi, có hôm cáu tiết nàng ngó ngoái lại cự nự :

 

-Ai khiến anh cứ bám theo tôi măi thế ?

 

Lúc ấy ta mới bèn…mừng quá « có vậy chứ, ít ra cũng được một lời…mắng mỏ ! », ta mới…kính cẩn cúi đầu thật thấp xổ ra mấy lời rất chi là …cải lương :

 

-Cám ơn cô nương đă ban lời vàng ngọc cho tiểu nhân, tiểu nhân rất hân hạnh và ao ước được nghe lời…mắng mỏ, xin cô nương cứ…mắng tiểu nhân nhiều vào nữa. Nhưng xin cô nương đừng xua đuổi tiểu nhân mà… tội nghiệp !!!

 

Có lẽ mấy câu sau ta xuống nốt xề rất là ai oán, nên cũng được nàng chớp mắt cho  mấy cái, làm ta cảm thấy khoẻ ra và  rất…tự tin ở cái khâu…cải lương này !

 

Động đậy phao rồi, ta nghỉ vậy và tiếp tục bám theo sau lưng nàng không rời. Ngày qua ngày ta cứ bám riết, một mực kiên tŕ bất biến, v́ ta nghỉ có công mài sắt, ắt có ngày sẽ được nàng… ngó ngàng đến. Mà thật vậy trời ạ ! Nàng đă liếc đến ta được một cái, ta thề có trời làm chứng ta không hề nói phét, lúc đó ta khoái đến gấn phát khóc ! Chu choa nàng liếc ta một cái ngọt ngào t́nh tứ đến gần …nghẹt thở, làm ta phát họ sặc sụa đến 7 giây ! Chắc ăn lắm rồi, ḷng bảo ḷng như vậy. Hành động gấp không thôi thời cơ trôi qua là…cam héo !

 

Cam héo ḷng anh cũng heo hon

Nhở khi em đă có chồng con

T́nh cờ hôm ấy anh qua lại

Cam trái mùa rồi hết chất ngon

 

Ta sợ để lâu cam sẽ héo, nên vội anh dũng tiến công chạy đi mua một gói kẹo bạc hà thủ sẳn trong túi quần, tiếp tục bám theo sau lưng nàng cho đến một đoạn đường hơi vắng người qua lại một tẹo, ta thu hết can đảm bước lên ngang hàng sát bên nàng. Nàng dừng bước dương mắt lên nh́n ta ḍ hỏi !

 

Ôi ! Bốn mắt nh́n nhau chả nói ǵ !

 

Câu này th́ ta bịa ra thôi, thật ra th́ chỉ riêng ḿnh nàng nh́n ta, c̣n ta th́ cứ như đui chả nh́n thấy ǵ cả, v́ ta đang run rẩy đợi nàng nói mấy lời mà ta chắc sẽ là rất…khó nghe ! Đợi măi không nghe nàng “nói ǵ” ta mới làm gan…qùy một gối xuống đất !

 

Ta nói thật, ta quỳ xuống giữa đường cái quan, hai tay nâng gói kẹo bạc hà mời nàng :

 

-Xin mời cô nương xơi tạm gói kẹo này của chính tiểu nhân mới lựa mua sáng nay…

 

Ta th́ ta không diễu, ta làm thật t́nh. C̣n nàng lại cứ tưởng đâu ta diễu hoặc…mất trí bật cười hích hích !!!

 

Ta cảm thấy rất măn nguyện vô cùng, và bằng ḷng với cuộc diễn xuất vô tiền khoáng hậu của ta, đă gần thành công rồi, nàng cười hích hích vào mặt ta như vậy là nàng đă hoan hỉ đón nhận…t́nh ta ! nàng lại c̣n nhón tay lấy một cái kẹo nữa th́ thiệt…chết một phần đời của ta mất, chắc ăn trăm phần trăm rồi. Lúc này dù có ai nh́n thấy, hoặc có anh phó nḥm nhà báo nào đi qua ghi lại cảnh này ta cũng nơ pa có sợ ǵ đi.

 

Đă nói mọi điều đều là phương tiện cả mà, ta bất chấp thiên hạ chê cười, tên phó nḥm chết tiệt có chụp ảnh bêu xấu để đời ta cũng mặc. Mục đích của ta là cuổm được nàng. Mẹ ! Đến như vua Trụ đời xưa bên Trung Quốc, là một bạo chúa oai quyền giàu sang bốn biển, mà c̣n phải qùy xuống trước sắc đẹp của Tô Đắc Kỹ để van nài t́nh yêu, th́ nói ǵ đến cái thứ xấu trai nghèo nàn như ta, mà không qùy xuống trước giai nhân để xin xỏ một t́nh yêu sao chứ !

 

Cuối cùng, sau nhiều lần qùy dâng kẹo, dâng nước, nghe nàng cự nự, lắm lúc c̣n bị ăn…bạt tai ! ta vẫn một mực trung thành đón nhận rất hồ hởi. Nàng thấy ta một mực nhũn nhặn đón nhận rất là đức tin, tựa như tín đồ ngoan đạo được Đức Giáo Hoàng ban phép lành, th́ nàng mới rủ ḷng thương hại đến ta.

 

Tâm lư đàn bà con gái nó phức tạp lắm, nhưng khi hiểu được th́…ngon xơi vô cùng. Nàng từ…thương hại ta rồi đến …yêu ta cái rụp các bạn ơi !!!

 

Đấy là bước đầu thôi, ta c̣n gặp chán vạn chướng ngại khác nữa. Nào ông bà via nhà nàng ngáng trở, chị em nhà nàng kỳ đà cản mũi, cộng thêm con chó nhà nàng cũng có quyền… khinh ta !  Nhưng biết làm sao được, v́ yêu mà !

 

Chao ôi ! Yêu có ông trời cản

Yêu có ông trời cấm được chân !

 

Ta biết tên em là…Cám, cái tên này chả thơ mộng chút nào !

 

Khi biết têm em là Cám, ta liền nghỉ ngay đến ông via nhà em phải làm nghề lái lợn. Mà quả thật các bạn ạ, lăo ta là đồ tể chính hiệu con nai đỏ ! người ngợm hôi ŕnh. Cái ức cho ta là phải…chịu lụy tên giết heo, thiệt xui xẻo cho ta vô cùng. Nhưng biết làm sao được v́ lỡ yêu em Cám mà ra nông nỗi.

 

Ngày đầu tiên em Cám cho phép ta về ra mặt họ hàng nhà em, th́ lăo đồ tể nh́n ta như nh́n một con…lợn ! để đánh gía :

 

Coi mặt mà bắt h́nh dong. 

Con lợn có béo bộ ḷng mới ngon.

 

Rồi lăo ta c̣n vội chuẩn bị mấy vại cà cho thằng con rể tương lai ăn !

 

Thân anh làm rể có tài

Một ḿnh ăn hết mười hai vại cà

Giếng đâu th́ dắt anh ra

Không thi anh…bỏ mẹ với cà nhà em.

 

Khi lăo biết chắc chắn mười mười là ta phải ḷng con gái nhà lăo không xê suyễn vào đâu, th́ ôi thôi ! lăo sai khiến ta c̣n hơn đày tớ nhà lăo nữa. Lúc th́ quạt ḷ nấu nước, lúc th́ cạo lợn, thậm chí có lúc lăo c̣n bắt ta hót phân lợn mới tởm cho ta chứ ! Mẹ ! Ta thù lăo bố vợ tương lai này vô cùng, ta hứa hể có dịp là ta sẽ trả thù lăo cho biết đời !

 

Sai phái ta đả đời chưa xong, lăo c̣n làm kỳ đà cản mũi. Mỗi lần ta mời em Cám của ta đi coi xi la ma là cứ y như rằng, lăo phái cả một tiểu đội đi theo hộ tống, và bổn phận của ta là phải chi gần chục vé, mà chả được có phút riêng tư để tâm t́nh với em Cám thiệt ức hết chổ nói, không lẽ đẫy bố nó cả tiểu đội này xuống sông MéKông.

 

Chuyện chưa chấm dứt mấy nỗi ấm ức và nhục nhằn của ta ở đây. Đến phiên con chó nhà em cũng về hùa với lăo đồ tể mà bắt nạt ta, hể mỗi khi thấy ta tḥ mặt vào là nó chạy lại vẫy đuôi mừng rồi…tè một băi và chân rất tự nhiên như việt cộng đánh rắm.

 

Thời gian kéo dài đâu được chừng hơn một năm, th́ t́nh yêu của ta và em Cám nó đậm đà ra rít lắm, em thường lén lăo đồ tể trốn ra ngồi ngoài gốc sung tâm t́nh với ta. Mỗi khi ta bị lăo đồ tể hành hạ th́ em khóc lóc an ủi ta bằng những nụ hôn đền bù đến gần…toạc môi !!!

 

Ôi, thời gian này chúng ta yêu nhau mặn mà lắm, mặn c̣n hơn vại cà nhà lăo đồ tể muối. Ta và em Cám dành trọn vẹn cho nhau tưởng chừng không có sự ǵ rứt ra cho được. Đời ta mà thiếu em Cám cũng từa tựa như…lợn thiếu hèm vậy !!! Ta yêu em Cám đến quên cả trời đất, quên cả hiện tại ta là cái thằng vô nghề ngỗng, lại đ̣i lấy vợ ! Có hôm ta về xúi mợ đi cưới vợ cho ta ! làm bà cụ cười đến suưt văng cả hàm răng giả vào mặt ! Mợ ta nói cưới vợ lúc này vặn răng ra mà nuôi vợ à ?

 

Chuyện cưới vợ chưa ngă ngũ vào đâu th́ ông trời hai ta. Thiệt đúng là ông trời hại ta ! Em Cám của ta đương không ngă ra… chết bất đắc kỳ tử !!! có đau ḷng cho ta không chứ ? Mà cũng tại cái lăo đồ tể nhà quê mà ra nông nỗi. Lăo cho em Cám của ta đớp ḷng lợn thiu nên ngộ độc chết ngay cán cuốc !

 

Em Cám chết đi để lại trong ta nỗi đau khổ trống vắng khôn nguôi, không biết lấy cái thứ ǵ lắp gắn vào cho nó đầy đặn như cũ !!! Lăo đồ tể thấy ta đau khổ v́ em Cám mất đi th́ cũng thương hại cho ta. Nhưng cái thương, cái tiếc của lăo là cái công làm rể có tài của ta, chứ nỏ phải lăo thông cảm ǵ đến nỗi khổ mất em Cám , v́ lăo biết chắc khi em Cám chết rồi th́ thế nào ta cũng tách bến thôi, chứ không thể ở măi đây ma cạo lông lợn cho lăo được, lăo tiếc cái :

 

-Công anh làm rể có tài ! Dễ ǵ t́m được thằng con rể cạo lông lợn sạch như ta ! Do đó lăo mới bèn đem cô em kế của  Cám ra gạ gả cho ta lần nữa ! Tên nàng thứ hai này là Hèm ! Lăo an ủi ta :

 

Con chị mới đi th́ con d́ mới lớn. Cám hay hèm ǵ th́ cũng :

 

Làn thu thủy nét xuân xanh. Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xinh…

 

Nghe lăo đồ tể gạ gả cho cô em Hèm ta bèn…tái mặt. Một nàng Cám mà ta đă ngất ngư v́ cạo lông lợn rồi, nay thêm Hèm nữa th́ ta sống sao nỗi với chuồng heo nhà lăo. Vả lại ta đâu phải cái hạng : Hoa thơm đánh cả cụm ! Ta liếc nh́n thấy :

 

Nhà ông lắm lợn nhiều ḅ. Bắt tôi cắt cỏ quạt ḷ khổ thân

 

Ta đành bứt áo tử giả ra đi khỏi nhà lăo đồ tể và không quên thề rằng :

 

Kiếp sau nếu được đầu thai trở lại, ta nguyện sẽ làm lăo đồ tể, c̣n lăo đồ tể th́ mê con gái của ta. Hà ! Hà ! Lúc ấy ta sẽ bắt lăo trói vào gốc cây sung, rồi ta chọc cho tổ kiến lửa nổi giận tấn công vào mông của mà không cho lăo găi ! ta sẽ hỏi : sướng không con ???

 

Phan T́nh